Màu rừng ruộng audio
Tiểu thuyết Màu Rừng Ruộng.
Tác giả : Đỗ Tiến Thụy
Nội Dung truyện
Tôi ghé sát vào tai Vinh để nghe cho rõ những lời Vinh nói. Và tôi đã òa lên nức nở.
Suối cuối mùa khô trong vắt, đá rêu bám xanh rì.
Chúng tôi đặt Vinh lên một tảng đá để tắm.
Cái thân thể thanh tân cường tráng bị quả mìn giặc phá nát bươm,
nhưng lạ kì thay, gương mặt Vinh còn lành nguyên vẹn,
gương mặt tuổi hai mươi vẫn bình thản sáng ánh lên những nét hào hoa, tự tin vương những nét thơ ngây trong trẻo đầu đời.
Lục ba lô cả đội không còn bộ áo quần nào mới, bộ nào cũng cũ sờn, nhựa cây rừng dính bầm đen hết cả.
Đành mặc cho Vinh một bộ còn lành lặn nhất. Ngả một cây gỗ thông to thẳng xẻ ván đóng áo quan cho Vinh,
nhưng chiếc cưa duy nhất của đội đã gãy ngang chừng do bập vào mảnh bom còn ngậm trong thớ gỗ.
Chúng tôi phải hạ một cây gỗ to hơn để Kíp dùng dìu khoét một cái quan tài độc mộc.
Tôi mở chiếc ba lô nặng trĩu của Vinh. Toàn sách vở.
Tên những cuốn sách nhòe trước mắt tôi. Tấm ảnh Juny với nụ cười thánh thiện và đôi mắt xanh trong veo nhìn tôi.
Tôi đặt bức ảnh Juny vào ngực Vinh, xếp những cuốn sách quanh Vinh,
chỉ giữ lại cuốn sổ mà đêm nào Vinh cũng bỏ thời gian ghi chép.
Phút đóng nắp áo cho Vinh, dù đã cắn răng mà tôi vẫn không tài nào ghìm nước mắt.
Câu nói cuối cùng của Vinh văng vẳng trong tai tôi: “Anh Tấn!
Em không qua được…đâu…Hãy chôn em ở…Khu Rừng Say…anh nhé!”.
Màu rừng ruộng
ủng hộ kênh youtbe truyện audio mới